CHỮA BỆNH BẰNG ĂN UỐNG II


Lấy hình tượng dễ hiểu là: Nếu coi cơ thể giống như 1 ngôi nhà. Thì thức ăn đóng vai trò là nguyên vật liệu để tạo nên ngôi nhà đó. Vai trò của thức ăn cũng giống như vai trò của toàn bộ nguyên vật liệu để tạo nên ngôi nhà.


Nguyên vật liệu có tầm quan trọng tới mức nào? Câu hỏi này chắc hẳn ai cũng hiểu và trả lời thật dễ dàng. Tất nhiên, ngoài nguyên vật liệu ra, thì còn cần đến công nhân xây dựng, hay kĩ sư thiết kế. Vậy sẽ ra sao nếu 1 ngôi nhà vừa có nguyên vật liệu bền chắc, kiến trúc sư có con mắt thẩm mỹ. Công nhân xây dựng lành nghề?


Thậm chí hơn nữa, nếu gia chủ lại chăm chỉ dọn dẹp., khai thông cống rãnh thường xuyên. Cẩn thận giữ gìn., như vậy thì có phải việc ngôi nhà sẽ bền vững lâu dải là điều tất yếu?


Cơ thể chúng ta cũng y hệt như ngôi nhà vậy. Yếu tố nguyên vật liệu chính là dinh dưỡng. Tâm lý, thể thao đóng vai trò như kiến trúc sư thiết kế, và những công nhân xây dựng tạo nên căn nhà. Ngay cả khi ngôi nhà có bị hỏng hóc, thì 1 lần nữa, sự sửa chữa bảo dưỡng ở đây cũng lại chính là thức ăn tạo nên nguyên vật liệu để sửa chữa nếu cần.


Còn 1 yếu tố không thể không nói tới là th.ải độc và vai trò của thải độc? Bạn có thấy thải độc thường xuyên giống như gia chủ chịu khó dọn dẹp lau chùi, bảo dưỡng những đường ống thoát nước và chất thải không?


Vậy còn thuốc thì sao, vai trò của thuốc là gì? liệu chúng ta có thể sống khỏe mà không cần thuốc?


Đã 1 thời, nhận loại bùng nổ vì tìm ra kháng sinh. Nhưng vài chục năm sau, kháng thuốc kháng sinh là tình trạng sắp sửa trở thành tai họa. Liệu có phải nhìn ra trước điều này mà ông tổ của ngành y không nói rằng: Hãy lấy hóa chất làm thuốc, hay hãy lấy kháng sinh làm thuốc?


Cũng có nhiều người sẽ có suy nghĩ rằng: Tôi không tin, tất cả chỉ toàn là lý thuyết suông, còn thực tế, thì khác hẳn. Khi tôi có bệnh, lẽ nào bệnh viện là không cần thiết? Kháng sinh là không cần thiết?


Mình thì không nghĩ rằng nó không cần thiết. Nhưng để trả lời cho câu hỏi trên, tôi sẽ kể bạn nghe 1 câu truyện, nếu bạn không tin về sức mạnh của dinh dưỡng, câu truyện này có lẽ sẽ góp phần giúp bạn mường tượng được sơ sơ công dụng của việc ăn uống có khả năng quyết định sức khỏe của con người....


Có 1 bộ lạc trên thế giới, sống đúng theo lời dặn của Hypocrate. Tên của bộ lạc này là bộ lạc PIMA. Tuổi thọ của họ rất cao. Tại bộ lạc này, không hề có bệnh. Nếu bạn là bác sĩ. Bạn có ý định tới bộ lạc này hành nghề, hãy bỏ ngay ý định. Vì chắc chắn bạn sẽ thất nghiệp. Đơn giản vì ở đó làm gì có bệnh.


Theo đề nghị của chính phủ Mỹ, 1 thỏa thuận đưa ra, yêu cầu bộ lạc này trao đất cho chính phủ Mỹ. Đổi lại, phía Mỹ sẽ cung cấp đồ ăn. Việc ăn học, và chi phí sinh hoạt sẽ do Mỹ chịu trách nhiệm, lo cho cả đời. Theo các bạn, đồ ăn mà chính phủ Mỹ cung cấp là gì? Câu trả lời rất đơn giản. Đồ ăn nhanh. Món ăn quen thuộc và phổ biến của người Mỹ.


Điều gì xảy ra sau đó? chuyện gì đến tất phải đến. Chỉ 10 năm sau ngày đổi đất. Bộ lạc khỏe mạnh trước kia không còn, thay vào đó là 1 tỷ lệ rất lớn những người mắc bệnh tiểu đường, Xương khớp, tâm mạch, Cận thi, và Ung Thư.


Thật kì lạ. Tiếp theo, 1 nhóm các nhà nghiên cứu vào cuộc. Họ lấy ra 1 nhóm người mắc các bệnh phổ biến, bao gồm tiểu đường, tâm mạch, Xương khớp, Huyết Áp, Mỡ máu.... Và thay vì đưa vào bệnh viện. Họ đem nhóm bệnh nhân này trở về lối sống giống trước kia.


Và tiếp theo lại là 1 điều chấn động. Bạn đoán xem điều gì diễn ra? Thật không thể ngờ. Chỉ sau thời gian 1 vài năm. Tất cả đều lành bệnh.


Đọc xong câu truyện này bạn có ấn tượng về điều gì?


Một lần nữa bạn để ý thấy phương pháp ăn uống và lối sống rất quan trọng đúng không?


Lời dạy của Hippocrates, lấy thức ăn làm thuốc, rất có thể sẽ trở thành xu hướng của tương lai. Và chúng ta có thể hình dung, 1 bệnh viện tương lai, có thể là 1 bệnh viện mà bác sĩ sẽ kê đồ ăn, rau củ, hoặc kê dầu dừa, hay dầu olive, hay khoáng sét, mã đề, hoặc cỏ lúa mì, mật ong... thay vì kê thuốc, theo đúng lời dạy của ông tổ ngành y_Hippocrates để lại cho những người kế cận.


Thật là thất vọng, nếu khi vào bệnh viện, chúng ta phải nghe bác sĩ nói rằng: Bệnh này của bạn là do cơ địa. Vì nếu nói do cơ địa, cũng đồng nghĩa với câu nói: “tôi không biết” hoặc “tôi không biết tại sao”, hoặc “tôi không thể chữa bệnh cho quý vị”.


Vậy nên chăng cứ nói thẳng là “tôi không biết”, hoặc ghi vào y bạ là “tôi không biết”. Chứ cũng không nên đổ lỗi cho cơ địa? Đổ lỗi cho cơ địa như vậy có khác gì khi căn nhà của chúng ta bị hỏng, do vật liệu kém chất lượng, hoặc do kiến trúc sư thiết kế sai, hoặc do đường ống thoát nước bị vật liệu kích cỡ lớn làm tắc nghẽn.... thợ sửa chữa lại đến nói với chúng ta rằng, căn nhà của bạn hỏng vậy là do cơ địa?

Nếu bạn có thắc mắc, xin hãy liên hệ:

Liệu Pháp 4T

  • Email: thanhpc@lieuphap4t.com

  • Facebook: http://www.facebook.com/4t

  • Webside: https://lieuphap4t.com